Tóc nâu

TRÔNG VỀ ĐÂU...





Em đi tìm mùa xuân
Giữa khung trời đông giá
Tưởng chừng như tất cả
Vây trắng màu tang thương

Lục tìm bao vấn vương
Trong ngăn đời xưa lắm
Bạc mất rồi sâu đậm
Màu vẽ vời khi xưa...

Xuân ơi, vội về chưa?
Sao nghe hồn mục rữa
Dõi mùa bên song cửa
Trông về đâu, về đâu...

Xưa xuân mình có nhau
Nụ cười như son đỏ
Dịu dàng trong hương gió
Thơm nồng nàn tin yêu

Đợi xuân về phố chiều
Sợi nắng thôi vàng vọt
Thế mà xuân chậm gót...
Đành mang buồn riêng em...



 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 12 tháng 2 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "TRÔNG VỀ ĐÂU..."